Chương 80. Giám định và thưởng thức tình yêu

Xe buýt tiếp tục vững vàng đi về phía trước, lúc này trong thùng xe lại cực kỳ an tĩnh, chỉ có thể nghe được tiếng di động thỉnh thoảng lại rung lên khe khẽ.

Di động Hoắc Yến không biết đã rung lên bao lâu, nhóm WeChat lúc này tin nhắn đã biến thành 99+, nhưng hắn lại không buồn mở ra đọc.


Cho đến khi Hoắc Trạch nhắn tin riêng tới: “Anh hai!!! Mau! Help!!! Em đang bị ba mẹ vây công, mau tới giúp em!”

Nhìn đến tin này, Hoắc Yến mới nhận mệnh mở ra group chat vốn tên là 《 giám định và thưởng thức tiếng lòng hóng hớt của Diệp Nhạc Dao》 hiện đã thay tên 《 Giám định và thưởng thức tình yêu của Diệp Nhạc Dao》.

Vừa mở ra, đã nhìn đến mẹ Hoắc nhắn tin: “Đã bảo rồi mà, Tiểu Dao thông suốt chỉ là vấn đề thời gian @ Hoắc Yến, con nói xem có phải không?”

Ba Hoắc phụ họa: “Đã mở miệng hỏi Tiểu Tần thích là cái gì, ba xem cũng không lâu lắm nữa đâu.”

Hoắc Cảnh nhắn tin ngay sau đó: “Nhưng con vẫn thấy Tiểu Dao tuổi này yêu đương là quá sớm.”

Hoắc Trạch: “Yêu đương thì con không phản đối, nhưng vì sao lại yêu Tần Diệu chứ! Tần Diệu cũng gần bằng tuổi anh hai rồi đó? Quá già rồi!”

Hoắc Yến vốn dĩ đang tâm tắc, nhìn đến Hoắc Trạch nhắn thế thì gân xanh nhảy lên: “@ Hoắc Trạch đêm nay ngủ tốt nhất mở to mắt!”

Hoắc Trạch vội giải thích: “Anh hai, không phải, em chỉ so sánh vậy thôi, thật sự là em thấy Tần Diệu hơi lớn tuổi á.”

Mẹ Hoắc: “Tuổi lớn biết chiều người yêu.”

Ba Hoắc : “@ Hoắc Trạch con yêu đương với người lớn tuổi chưa mà bảo lướn tuổi không tốt? À không đúng, ba đứa con đều là cẩu độc thân ha ha ha ——”

Mẹ Hoắc: “Cẩu độc thân thì đừng nhúng tay quản như vậy nhiều, dù sao ba mẹ đều khá vừa lòng Tiểu Tần.”

Ba Hoắc : “Sự nghiệp thành công, chưa yêu đương gì, cũng rất tốt với Tiểu Dao.”

Mẹ Hoắc: “Còn đẹp trai nữa!”

Ba Hoắc : “Đúng!”

Mẹ Hoắc: “Nhìn lại mấy đứa đi, hai đứa thì chưa có mảnh tình vắt vai nào, một đứa vất vả lắm mới yêu thì thiếu chút nữa đổ vỏ …… mấy đứa nói xem, mấy đứa có tư cách gì quản Tiểu Dao yêu đương?”

Hai người kẻ xướng người hoạ, nói câu nào trí mạng câu đấy, căn bản mặc kệ chết sống của ba người còn lại trong nhóm.

Hoắc Trạch không thể nhịn được nữa: “Con muốn rời nhóm.”

Ba Hoắc : “Chỉ biết đòi rời nhóm để uy hiếp chúng ta, được thôi, con rời đi, đến lúc đó hóng chuyện không có phần con nữa.”

Hoắc Trạch không nói, bắt đầu điên cuồng @ Hoắc Yến, ra hiệu hắn nói đỡ cho mình.

Hoắc Yến nơi nào là không nghĩ nói điểm cái gì, là hắn hiện tại đã bị tức giận đến có điểm nói năng lộn xộn.

Hắn chỉ là tới tham gia một chương trình du lịch để hóng chuyện, giờ thì hay, du lịch biến tình yêu, hắn đã bị nhiều cặp đôi vây quanh như vậy rồi mà ba Hoắc mẹ Hoắc còn châm chọc nữa chứ!

Thật là quá đáng!

Hoắc Yến dưới sự giận dữ chuẩn bị bắt đầu lên án công khai ba Hoắc mẹ Hoắc.

Còn không chờ hắn nghĩ ra một trang luận văn, đúng lúc này, Hoắc Cảnh đã nhắn tin ——

“Tuy rằng con cũng không đồng ý Tiểu Dao cùng Tần Diệu ở bên nhau, nhưng rốt cuộc chúng ta không phải Tiểu Dao, chúng ta cũng không biết em ấy nghĩ gì, cho nên tạm thời con sẽ không nói thêm. Nhưng mà, hiện tại dư luận trên mạng Tiểu Dao muốn xử lý như thế nào?”

Nhắn xong, bèn @ Hoắc Yến.

Hoắc Yến chỉ có thể xóa bỏ đoạn chat dài đang đánh dở, nhắn lại một cái: “?”

Hoắc Cảnh: “Rốt cuộc còn đang phát sóng trực tiếp, anh không bảo người đại diện gọi cho nó được, vừa lúc Tần Diệu cũng ở bên cạnh, em thuận tiện hỏi một chút xem hắn chuẩn bị xử lý như thế nào.”

Hoắc Yến: “……”

Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha con mẹ nó, thì ra hôm nay liền dốc hết sức lăn lộn hắn đấy phỏng!

Hoắc Yến cất di động, nhắm mắt lại hít vào một hơi thật sâu, quay đầu.

Diệp Nhạc Dao nói chuyện với Tần Diệu xong thì cất di động đi, lúc này đã dựa vào lưng ghế ngủ rồi, nhưng ngủ thì ngủ đi, ai có thể nói cho Hoắc Yến, vì sao ngủ rồi còn phải nắm tay?

Tần Diệu liền ngồi bên cạnh Diệp Nhạc Dao, nhận thấy Diệp Nhạc Dao ngủ rồi, hắn liền buông lỏng tay phải đang nắm chặt tay Diệp Nhạc Dao ra, giúp cậu điều chỉnh lại tư thế đầu cho thoải mái hơn, lại nắm chặt tay Diệp Nhạc Dao. Tay trái nhàn rỗi còn cầm di động, có vẻ đang nhắn tin cho ai.

Hoắc Yến càng xem càng giận.

Lúc này Tần Diệu chú ý tới tầm mắt Hoắc Yến, ánh mắt dò hỏi nhìn hắn một cái.

Hoắc Yến không chút khách khí mà trừng mắt lại, thoáng bình phục tâm tình của mình, mới giơ di động lên gật gật đầu.

Tần Diệu hiểu ý.

Hoắc Yến mở WeChat, nhắn lại câu hỏi của Hoắc Cảnh cho Tần Diệu.

Nhìn tin nhắn của Hoắc Yến, Tần Diệu không thèm nhíu mày.

Kỳ thật sớm từ sau vụ làng du lịch, về nhà sau, Tần Diệu cũng đã chuẩn bị hết tất cả.

Sau khi xác định mình thích Diệp Nhạc Dao, Tần Diệu đã không muốn giấu giếm chuyện này. Lúc ấy Tần Diệu định chờ mình cùng Diệp Nhạc Dao tâm ý tương thông mới công khai.

Nhưng Tần Diệu không nghĩ tới, tận mấy hôm trôi qua mà Diệp Nhạc Dao vẫn chưa làm rõ tâm ý, thậm chí còn hỏi thẳng lại mình trước mặt rất nhiều fans người xem cùng với khách mời.

Ngay lúc đó, tim Tần Diệu đập nhanh hơn, đồng thời hắn cũng có chút bất đắc dĩ.

Những lại nghĩ, hình như từ lúc quen Diệp Nhạc Dao về sau, Tần Diệu liền thường xuyên cảm thấy bất đắc dĩ như thế này.

Không chán ghét, ngược lại sẽ có cảm giác thỏa mãn khi được yêu cầu.

Cho nên sau khi ngắn ngủi tự hỏi, Tần Diệu trả lời rõ ràng cho Diệp Nhạc Dao—— thích.

Vừa rồi Tần Diệu cũng nhìn hot search.

Mới vài phút thôi mà tên hắn cùng Diệp Nhạc Dao đã cao treo trên top 1 hot search.

Click mở Weibo đầu tiên là đoạn ghi hình vừa rồi:

Khi Tần Diệu nói câu “Thích”, toàn bộ màn hình phòng phát sóng trực tiếp trắng tinh mất một lúc, sau đó tràn màn hình đều là “A” cùng “?”.

Khán giả lúc ấy ngớ người ra thật.

Đợi đã, bọn họ vừa rồi không phải còn đang hóng chuyện của Lưu Nghiên cùng Thẩm Sung sao?

Một giây trước bình luận còn là fans Lưu Nghiên đang tan vỡ online cơ!

Sao lại đột nhiên biến thành Tần Diệu mở miệng nói “Thích” chứ?

Tần Diệu thích Diệp Nhạc Dao?!

Ủa?

Đây là lời tỏ tình mà bọn họ có thể nghe được ở phòng phát sóng trực tiếp sao?

Còn nữa, Diệp Nhạc Dao rốt cuộc sao lại thế này?

Cậu không phải Drama King sao? Chuyện cậu am hiểu nhất không phải hóng drama sao?

Cho nên sao cậu lại hỏi Tần Diệu “thích là cái gì” chứ?

Hơn nữa Diệp Nhạc Dao không chỉ không biết tại sao mình lại thích Tần Diệu, thậm chí còn là thấy mọi người bình luận trên Weibo nên mới hỏi như vậy.

Quần chúng hóng chuyện choáng váng, bọn họ giống như hóng được drama của Drama King!

Các fan Diệp Nhạc Dao cũng choáng váng: Quả nhiên hóng chuyện lâu rồi cũng đến lượt mình thôi!

Fans Tần Diệu thì càng lơ ngơ: Tần Diệu khi nào thì thích Diệp Nhạc Dao? Vì sao bọn họ không phát hiện ra nhỉ?

Trước đó sao không thấy manh mối gì chứ?

Hình như…… là từ kỳ trước lúc leo núi thì phải.

Sẽ không bởi vì nắm tay, sau đó yêu?

Tuy rằng lúc ấy xác thật cũng có không ít người kêu là đẩy thuyền, nhưng hai người phát triển tình cảm có hơi nhanh phải không?!

Hơn nữa Tần Diệu trước đó không phải nói sao, là chăm sóc em trai.

Kết quả chăm sóc rồi thành yêu luôn?

Hoắc Yến người ta còn ở bên cạnh đó!

Nhưng nói đi nói lại, Tần Diệu thế nhưng vào lúc Diệp Nhạc Dao còn chưa ý thức được tâm ý của mình đã kiên định mà nói thích.

Ngắn gọn hai chữ, lại tràn đầy yêu chiều dịu dàng.

Ai nghe xong mà nhịn được không thét chói tai chứ!

Đoạn video này vừa up lên, bình luận tất cả đều là:

“Tuy rằng trước đó hai người họ không thấy cảnh tình cảm gì mấy, tôi không phát hiện được gì, nhưng cũng không trở ngại tôi cắn CP!”

“A a a a đừng nói nữa, fan CP tôi đây đã bị câu vừa rồi của Tần Diệu đâm trúng, CP này tôi xin được phép cắn trước ạ!”

“+1! Thật sự cắn điên rồi! Ai hiểu chứ, Tần Diệu nói thích xong, câu thích tiếp xúc tứ chi với Tần Diệu kia sao có thể không tính là tỏ tình chứ?! Tôi mặc kệ, bọn họ chính là yêu nhau!”

“A a a a đúng vậy đó! Diệp Nhạc Dao vừa rồi cũng tự thừa nhận, cậu ấy không quá thích tiếp xúc tứ chi với người khác, ngoại trừ Tần Diệu! Ngoại trừ Tần Diệu! Còn không thể thuyết minh cái gì sao?”

“Tần Diệu là duy nhất! Hắn là đặc thù!”

“Đúng đúng đúng, hơn nữa ở đêm đầu tiên chơi Thật hay Thách, Diệp Nhạc Dao cũng nói qua trong các khách mời, chỉ có Tần Diệu là loại hình lý tưởng của cậu ấy!”

“Má ôi, mấy người mau đi xem phát sóng trực tiếp, bọn họ thậm chí hiện tại còn đang nắm tay nhau kìa!”

Nhìn đến bình luận này, cư dân mạng  võng hữu ào ạt xông đến.

Vì thế vốn là đoạn live nhàm chán nhất mỗi kỳ, giờ đây số người online lại lập kỉ lục.

Chương trình rất hiểu khán giả muốn xem cái gì, bèn đặt màn ảnh Diệp Nhạc Dao cùng Tần Diệu thành phòng phát sóng trực tiếp chính.

Màn ảnh là góc độ nhìn xuống, xem càng rõ ràng.

Diệp Nhạc Dao lúc này đã ngủ rồi, đeo một cái bịt mắt manga anime, đầu hơi nghiêng, theo ô tô chạy, thong thả mà hướng về phía Tần Diệu gật gù.

Mắt thấy đầu cậu sắp rơi xuống, Tần Diệu vẫn đang xem di động bên cạnh bỗng nhiên duỗi tay, nhẹ nhàng đặt đầu Diệp Nhạc Dao lên vai mình.

Sau đó, Tần Diệu còn không quên điều chỉnh dáng ngồi, chỉ để Diệp Nhạc Dao ngủ càng thoải mái.

Bình luận: “A a a a a ——”

“Hôm nay tôi là một con gà la hét!”

“Chu choa mạ ơi, hai người này chưa yêu nhau thật á? Ngọt quá đi mất!”

“Thật sự, một màn này tôi cắn điên được không!”

“Còn đang nắm tay!”

“Mười ngón giao nhau!”

“A a a, Tần Diệu còn trộm dùng ngón tay cái vuốt ve mu bàn tay Diệp Nhạc Dao!”

Người xem phòng phát sóng trực tiếp thẳng hô không mắt thấy.

Sao lại có thể ngọt như thế chứ!

Còn nữa sao trước đó bọn họ không phát hiện ra hai người này không thích hợp nhỉ!

Lúc này, một cái làn đạn chậm rãi thổi qua: “Đừng nói chúng ta, ngay cả Hoắc Yến phỏng chừng cũng không đoán được đi.”

Lời này vừa ra, bình luận nháy mắt cười nghiêng ngả.

“Đúng vậy, vừa rồi Tần Diệu nói thích Diệp Nhạc Dao, không biết mấy người có để ý không, chứ Hoắc Yến đen sì ha ha ha.”

“Thấy được thấy được! Còn lúc vừa rồi nữa, anh ấy đôi mắt như bắn đạn! Nhìn ra tới là Hoắc Yến rất tức giận!”

“Ê, nhưng nói đi lại nói lại, kỳ này hình như hơi nhiều khách mời có đối tượng đó?”

Thực mau đã có người đếm: Chu Tử Kiện cùng Văn Tương Nguyệt, Lưu Nghiên cùng Thẩm Sung ( tuy rằng fans không thừa nhận ), Diệp Nhạc Dao cùng Tần Diệu, còn có Lê Tư Viễn cùng Đoạn Đình Diễn đang mập mờ, cùng với Cos lão sư còn không biết là có độc thân hay không.

“Èo, chương trình này, thật sự không phải chương trình tình yêu sao?”

“Như vậy tính ra, còn thừa Hoắc Yến cùng Văn Hoài…… Ha ha ha ha ha ——”

Cư dân mạng nhiều chuyện phát ra tiếng cười thiếu đạo đức.

Bình luận một hồi bèn trật đề tài.

Nhưng fans cùng người xem chú ý Tần Diệu cùng Diệp Nhạc Dao vẫn không ít.

Tần Diệu nhìn qu dư luận trên mạng, xác định không có gì bất lợi cho Diệp Nhạc Dao, mới quay lại WeChat trả lời Hoắc Yến: “Tôi đã bảo người theo dõi dư luận rồi, trước khi Dao Dao xác định tâm ý của mình, tôi sẽ không thanh minh gì, nhưng mọi người cứ yên tâm, tôi cũng sẽ không để ai xúc phạm tới em ấy.”

Hoắc Yến đọc xong, tâm tình mới hơi tốt hơn một chút: “Tốt nhất là như thế, nếu không…… anh cũng biết Diệp Nhạc Dao còn hai ông anh trai nữa đúng không.”

Tần Diệu cười nhẹ, trả lời: “Ừ, tôi biết.”

Hoắc Yến không đáp lại, cúi đầu chuyển tin nhắn của Tần Diệu vào nhóm chat.

Hai người nahwsn qua nhắn lại ruy không có tiếng, nhưng trước sau xe buýt vẫn có tầm mắt không ngừng lia qua.

Cho đến khi Tần Diệu cùng Hoắc Yến trước sau buông di động, các khách mời lúc này mới hứng thú thiếu thiếu mà thu lại ánh mắt.

Thế mà không oánh nhau, không khí còn khá hòa hợp.

Chậc.

Xe buýt tiếp tục chạy, Diệp Nhạc Dao ngủ càng say, khó được còn mơ thấy mình khi còn nhỏ.

Đó là một hôm trời nắng.

Diệp Nhạc Dao không nhớ rõ lúc ấy mình bao nhiêu tuổi, chỉ biết mình đứng lên mới tới đùi mẹ Hoắc.

Mẹ Hoắc ở phòng bếp bận rộn không biết làm cái gì, Diệp Nhạc Dao giống như trùng theo đuôi, vẫn luôn đi theo sau mẹ Hoắc, còn có một cái máy vẫn luôn kêu ầm ĩ.

Không biết qua bao lâu, máy móc rốt cuộc ngừng lại.

Mẹ Hoắc cười nói: “Xong!”

Diệp Nhạc Dao ôm lấy đùi mẹ Hoắc: “Tôi muốn uống! Cho tôi uống.”

Mẹ Hoắc buồn cười, cầm một cái cốc thủy tinh, đổ một ly sữa bò đưa cho cậu: “Còn đang nóng, con uống thử xem có giống vị không.”

Sữa bò yến mạch vừa làm xong rất thơm ngọt, trong lúc nhất thời cả phòng bếp đều tràn ngập mùi yến mạch.

Diệp Nhạc Dao bưng cốc, chậm rì rì mà đi tới phòng khách, sau đó mới nhấp một ngụm nhỏ.

Sữa bò tinh khiết và thơm xẹt qua vị giác, Diệp Nhạc Dao chớp chớp mắt.

Mẹ Hoắc ngồi đối diện, thấy thế nhíu mày lại: “Hương vị không đúng sao?”

Diệp Nhạc Dao hơi gật đầu.

Mẹ Hoắc khó hiểu: “Nhưng dì làm theo cách con bảo mà?” Dừng một chút, bà bỗng nhiên thở dài, “Nếu Tiểu Tần ở……”

Lời này chỉ nói một nửa, bà đã dừng lại: “Dì làm lại cho con nhé?”

Diệp Nhạc Dao ôm cốc, lắc đầu: “Không cần.”

Cũng vào lúc này, Diệp Nhạc Dao đột nhiên ý thức được một chuyện, không nhịn được mở miệng nói: “Cứ việc nguyên liệu, bước đi đều là giống nhau, nhưng hình như mỗi người làm sữa bò yến mạch đều không có vị giống nhau.”

Mẹ Hoắc dịu dàng nhìn cậu, thật lâu sau mới cười gật đầu: “Ừ, bởi vì chúng ta là con người, là thân thể độc lập, không phải dụng cụ đã lập trình sẵn, không chỉ là sữa bò, cả những món khắc cũng như bánh kem, những người khác nhau làm ra thì hương vị cũng không giống nhau.”

Diệp Nhạc Dao gật đầu, uống hết sữa bò trong tay, đặt cốc lên bàn.

Đúng vào lúc này, cậu đột nhiên ngẩng đầu hỏi người phữn dịu dàng trước mặt: “Đúng rồi, tôi có thể hỏi ngài một vấn đề không?”

Mẹ Hoắc nói: “Con hỏi đi.”

“Tôi muốn biết cái gì là thích?”

“Dao Dao, đến nơi rồi.”

Diệp Nhạc Dao bỗng mở mắt ra, lúc này mới phát hiện mình gối đầu lên vai Tần Diệu, hai người cách rất gần, thậm chí chỉ cần Diệp Nhạc Dao thoáng ngẩng đầu, cái trán có thể đụng tới cánh môi Tần Diệu.

Thong thả mà chớp chớp mắt, Diệp Nhạc Dao cảm thấy tư thế này có chút quá mức thân mật.

Cũng không biết vì sao, lúc này trừ bỏ vui sướng thì không thấy gì nữa.

Thậm chí Diệp Nhạc Dao còn muốn ngồi thêm như thế này một lúc.

Hoắc Yến đứng lên liền thấy được một màn này, thùng thuốc nổ nghẹn một đường rốt cuộc nổ tung: “Diệp Nhạc Dao!”

Diệp Nhạc Dao bị hoảng sợ, ngồi thẳng thân mình.

【 Anh hai làm gì vậy? Làm mình sợ gần chớt! 】

Sợ gần chớt mới tốt!

Hoắc Yến ở trong lòng hừ một tiếng, sau đó mới cười mở miệng: “Anh thấy em chưa tỉnh ngủ nên quát em dậy đó.”

Diệp Nhạc Dao cạn lời mà nhìn Hoắc Yến.

【 Anh hai thật ấu trĩ! 】

Vâng, hắn ấu trĩ đó!

Dù sao lúc này tâm tình Hoắc Yến khá hơn nhiều, cũng không thèm chấp Diệp Nhạc Dao, cầm hành lý xuống xe trước.

Chờ đến khi các khách mời xuống hết, Tần Diệu lúc này mới buông tay Diệp Nhạc Dao ra: “Chúng ta cũng đi thôi.”

Diệp Nhạc Dao cúi đầu nhìn tay mình, cho đến khi Tần Diệu lấy hành lý xong, Diệp Nhạc Dao cũng không động đậy.

Tần Diệu nhíu mày lại: “Dao Dao, làm sao vậy?”

Diệp Nhạc Dao lúc này mới hoàn hồn, nghĩ nói: “Vừa rồi mơ linh tinh, em đang nhớ lại,” nói Diệp Nhạc Dao đứng lên, cười nói, “Chúng ta đi xuống đi.”

Tần Diệu theo cậu xuống xe buýt, hỏi: “Nhớ lại chưa?”

Diệp Nhạc Dao dừng mắt trên tay Tần Diệu đang xách hai vali, khóe miệng cong cong: “Tần tổng hỏi cái gì nhỉ?”

Tần Diệu ngước mắt, va phải hai mắt tràn đầy ý cười của Diệp Nhạc Dao.

Tim đập vào giờ phút này lỡ mất một nhịp.

Tần Diệu dịu dàng nhìn cậu, ý cười càng sâu: “Xem ra em đã nghĩ kỹ rồi.”

Diệp Nhạc Dao không trả lời, dời ánh mắt đi xem phía trước, sau đó kinh ngạc nói: “Chúng ta còn phải ngồi thuyền sao?”

Hoắc Yến quay đầu lại, thấy Diệp Nhạc Dao không dắt tay Tần Diệu, tâm tình rất tốt, giải thích nói: “Đạo diễn nói chúng ta lần này ở biệt thự giữa hồ,” nói Hoắc Yến dừng một chút, “Em có được không đó?”

Tần Diệu khó hiểu mà nhìn Hoắc Yến.

Diệp Nhạc Dao bất đắc dĩ: “Em đã bảo rồi, em không thích nước chứ không phải sợ nước!”

【 Có gì mà không dám ở? 】

Tần Diệu thu lại tầm mắt.

Hoắc Yến cũng không lại hỏi nhiều.

Khách quý đến đông đủ, chương trình trước giúp bọn họ chở hành lí đi trước bằng thuyền lớn, sau đó để lại mấy cái thuyền nhỏ, hai ba khách mời một cái thuyền, cho bọn họ tự do ghép đội.

Tần Diệu không do dự liền vươn tay với Diệp Nhạc Dao, hai người liền trước lên một thuyền.

Chu Tử Kiện theo bản năng nhìn Văn Tương Nguyệt, Văn Tương Nguyệt không nói chuyện, liếc nhìn Văn Hoài.

Văn Hoài thấy thế hơi mỉm cười: “Thất thần làm gì, chúng ta cũng đi thôi.”

Trái tim Chu Tử Kiện trầm xuống, anh ta đang chuẩn bị đi tìm Tống Triết Hàm ghép đội thì nghe được Văn Hoài nói: “Chu Tử Kiện, anh không tới à?”

Chu Tử Kiện sửng sốt.

Không chỉ anh ta mà các khách mời khác cũng sôi nổi nhìn qua.

Không phải chứ, ngồi thuyền cũng phải ba người à?

Người chèo thuyền ngồi ở đầu thuyền, Chu Tử Kiện cùng Văn Tương Nguyệt ngồi đối diện, Văn Hoài lại ngồi giữa bọn họ?

Kết quả thật đúng là như vậy.

Chẳng qua thuyền nhỏ dù sao cũng là hai hàng ghế mặt đối mặt, Văn Hoài ngồi gần Văn Tương Nguyệt, Chu Tử Kiện chỉ có thể ngồi đối diện hai người.

Diệp Nhạc Dao thấy thế, khóe miệng không nhịn được lại cong lên.

【 ha ha ha ha, Văn Hoài đúng là không tha cho Chu ca, mình biết rồi nhé, lần này anh ta đồng ý tham gia chương trình, chính là tới quấy rối! 】

Các khách mời khác lúc này cũng ở trên bờ chia thuyền.

Lưu Nghiên cùng Thẩm Sung hai người ngồi một cái, Đoạn Đình Diễn cùng Tống Triết Hàm một cái, dư lại Lê Tư Viễn cùng Hoắc Yến ngồi một cái.

Hoắc Yến nhìn Lê Tư Viễn đối diện, hơi nhếch mày: “Tôi còn tưởng cậu ngồi với Đoạn Đình Diễn cơ.”

Lê Tư Viễn khó chịu nói: “Anh cũng đâu ngồi cùng bọn Diệp Nhạc Dao Tần Diệu còn gì?”

Hoắc Yến: “Đó là tôi có mắt nhìn.”

Chủ yếu là không muốn qua ăn cơm chó, xem sốt ruột! Sốt ruột!

Lê Tư Viễn nặng nề mà hừ một tiếng.

Đúng lúc này, giọng Đoạn Đình Diễn truyền tới: “Tư Viễn, nếu cậu muốn ngồi với tôi, tôi có thể đổi chỗ với Hoắc lão sư.”

Lê Tư Viễn lạnh lùng ánh nhìn anh ta, sau đó bỗng nhiên duỗi tay vây Đoạn Đình Diễn: “Vậy anh qua đây.”

Chỉ cần Đoạn Đình Diễn dám đến, Lê Tư Viễn liền dám ném anh ta xuống hồ.

Đoạn Đình Diễn cảm giác được khí lạnh, bèn quay đầu, kéo chặt áo phao cứu hộ trên người, cười nói: “Thôi vậy, Tư Viễn, tôi tin là sau này cso có nhiều cơ hội ngồi chugn thuyền, hôm nay thì thôi!”

Lê Tư Viễn trợn trắng mắt: “Hèn thế.”

Người chèo thuyền hoa thuyền nhỏ, chở đoàn người chậm rì rì hướng tới giữa hồ mà đi.

Chờ thuyền cập bờ, mọi người lúc này mới phát hiện, thay vì nói là biệt thự giữa hồ, chi bằng nói đây một đảo nhân tạo loại nhỏ.

Trên đảo không chỉ có có một ít phương tiện sinh hoạt cơ sở, còn có một ít cửa hàng.

Diệp Nhạc Dao ở biệt thực thì giống trang viên, bên ngoài còn có một bể bơi rất to.

Nhưng trong nhà, vẫn giống những lần trước. Một tầng lầu, hai gian phòng xép, biệt thự tổng cộng bốn tầng, trừ lầu một ra thì đều là phòng xép, tổng cộng sáu gian phòng xép, mười hai phòng.

Nói cách khác, kỳ này có khách mời có thể một mình một gian phòng xép.

Rất nhanh đã đến đoạn chia phòng, lúc này đây thật không có người mở miệng nói đi tham quan trước.

Tầm mắt Diệp Nhạc Dao dừng trên mọi người, khóe miệng nhếch lên.

【 Xem ra, mọi người đều có ý tưởng nhỉ! 】

Hoắc Yến nghe đến đó đôi mắt trực tiếp sáng ngời, nhìn về phía Diệp Nhạc Dao: “Em ở cùng phòng với anh.”

Diệp Nhạc Dao ngẩn ra, theo bản năng muốn từ chối, nhưng không đợi cậu mở miệng, đã nghe được Hoắc Yến nói tiếp: “Sao nào? Chẳng lẽ em không định ở với anh à?”

Diệp Nhạc Dao:

【 Là có ý này. 】

Nwhng lại nghĩ, Diệp Nhạc Dao cảm thấy ở cùng Hoắc Yến cũng không sao hết.

Nếu mình muốn tìm Tần Diệu, có thể tới thẳng phòng anh ấy cũng được.

Vì thế Diệp Nhạc Dao gật đầu: “Được rồi.”

Tần Diệu nghiêng đầu đối diện tầm mắt Diệp Nhạc Dao, cũng không phản đối, mà nhìn về phía Tống Triết Hàm: “Cậu ở với tôi nhé?”

Lại nhìn Lê Tư Viễn: “Hoặc là hai chúng ta cũng được.”

Tống Triết Hàm mở miệng trước: “Đôi ta đi.”

Lê Tư Viễn không cướp được hơn Tống Triết Hàm, khớp hàm hơi hơi buộc chặt.

Đúng lúc này, Đoạn Đình Diễn mở miệng nói: “Tư Viễn, nếu không……”

“Tôi với Thẩm Sung.” Lê Tư Viễn trừng mắt nhìn Đoạn Đình Diễn.

Đoạn Đình Diễn ho nhẹ một tiếng, thở dài: “Tôi ở với ai đây? Chu ca? Văn Hoài, hai người ai ở cùng tôi nào?”

Chu Tử Kiện hai kỳ trước đều chọn ở cùng Văn Tương Nguyệt, nhưng hôm nay Văn Hoài ở đây ——

Diệp Nhạc Dao hơi khó nén cười, nhỏ giọng nói với Tần Diệu: “Em cảm thấy Văn Hoài khẳng định sẽ không để cho Chu ca chị dâu ở cùng nhau.”

Quả nhiên, Diệp Nhạc Dao vừa nói xong, đã nghe được Văn Hoài cười nói: “Tôi với mẹ ở một gian phòng xép, anh không ý kiến chứ?”

Cuối cùng những lời này là nói với Chu Tử Kiện.

Chu Tử Kiện nhận mệnh gật đầu, cười nói: “Không có, đương nhiên không có!”

Diệp Nhạc Dao lại cười đến càng vui vẻ.

【 Cho dù có, Chu ca cũng chẳng dám nói! 】

Vì thế một gian phòng xép dư lại sẽ để cho Lưu Nghiên.

Chia phòng xong, mọi người đều về phòng sắp xếp.

Diệp Nhạc Dao trở lại phòng, tùy tiện cất hành lí rồi đi tắm.

Tắm rửa xong ra thấy Hoắc Yến đang chơi di động trên sô pha, Hoắc Yến nói: “Anh cũng tắm rửa một cái.”

Diệp Nhạc Dao gật đầu, về phòng cầm di động, liền xuống lầu.

Hôm nay đến còn sớm, lúc này mới giữa chiều, đang lúc nóng nhất.

Diệp Nhạc Dao một chút lâu liền nhìn thấy một người xa lạ ngồi trên sô pha phòng khách, nhìn thấy Diệp Nhạc Dao xuống dưới, anh ta còn chào hỏi với Diệp Nhạc Dao.

Nghe tiếng, Diệp Nhạc Dao mới dám xác định: “Anh là Đoạn Đình Diễn?”

Đoạn Đình Diễn đã thay váy, tẩy trang, lúc này mặc một bộ quần áo hưu nhàn đơn giản, ngũ quan tuấn lãng.

Nghe được Diệp Nhạc Dao nói thế, Đoạn Đình Diễn bèn cười: “Làm sao? Nam trang khó coi lắm hẳ?”

Diệp Nhạc Dao lắc đầu: “Không, đừng nói, còn rất đẹp trai đó.”

【 Mình chỉ thấy tò mò, Lê Tư Viễn rốt cuộc là yêu qua mạng với anh kiểu gì thôi. 】

Đương nhiên, Diệp Nhạc Dao khẳng định không thể giáp mặt hỏi.

Vì thế Diệp Nhạc Dao cầm di động, đi đến sô pha ngồi xuống, chuẩn bị mở note ra xem.

Cậu vừa ngồi xuống, bỗng nhiên nghe được tiếng bước chân dồn dập vang lên.

Diệp Nhạc Dao cùng Đoạn Đình Diễn cùng ngẩng đầu, chỉ thấy Lê Tư Viễn hùng hổ mà chạy ra khỏi biệt thự.

Diệp Nhạc Dao không hiểu ra sao: “Đây là làm sao vậy?”

Đoạn Đình Diễn cũng thoáng ngồi thẳng thân mình.

Đúng lúc này, lại có tiếng bước chân vội vã vang lên, cùng có giọng Thẩm Sung kinh hoảng thất thố: “Mau! Mau ngăn Lê Tư Viễn lại ……”

Đoạn Đình Diễn chậm rãi quay đầu nhìn cậu ta.

Thẩm Sung thở phì phò: “Anh ấy…… Lê Tư Viễn, anh ấy…… đi tìm người đại diện.”

Đoạn Đình Diễn: “Cậu ta đi tìm người đại diện thì tìm thôi,” đột nhiên anh ta nheo mắt, “Cậu ấy sẽ không biết người đại diện là bạn tôi đấy chứ?”

Thẩm Sung liên tục gật đầu, vẻ mặt sốt ruột, vội vàng giải thích: “Tôi không biết là anh ấy không biết chuyện này, cho nên……”

Khách mời phi hành đã ăn cơm với nhau từ trước khi ghi hình, trên bàn cơm Đoạn Đình Diễn có nói chuyện này cho Thẩm Sung cùng Văn Hoài, nhưng Thẩm Sung không biết là Lê Tư Viễn không biết chuyện này mà!

Vừa mới thốt ra lời này xong, vẻ mặt Lê Tư Viễn liền thay đổi, sau đó liền siết chặt nắm tay chạy xuống lầu.

Thẩm Sung nhận thấy không đúng, lúc này mới vội đuổi theo xuống dưới.

Đoạn Đình Diễn duỗi tay đập đầu: “Vậy còn thất thần làm gì!”

Vừa nói xong, Đoạn Đình Diễn nhanh như chớp chạy ra ngoài.

Diệp Nhạc Dao nhìn Thẩm Sung, lại nhìn bóng dáng hai người.

【 Người đại diện Lê Tư Viễn là bạn của Đoạn Đình Diễn, nói cách khác Đoạn Đình Diễn lần này tới chương trình có liên quan tới người đại diện? 】

Nghĩ đến đây, Diệp Nhạc Dao có chút khiếp sợ:

【 Cho nên Lê Tư Viễn đánh nhau với người đại diện vì nguyên nhân này sao?! 】

【 A a a a, không được, mình cũng phải đi ngăn anh ta lại! 】

Leave a comment

Tui là Miêu Nhi

Mừng các bồ đến blog của tui đọc truyện nhe.

Tui chúa lười nhưng sẽ cố gắng lấp hố~ing

https://www.facebook.com/Mi%C3%AAu-Nhi-Woshiyizhimiaowp-483096541899096/