Chương 71. Lựa chọn hai chiều

Hôm nay thời tiết tốt, vừa lúc khoảng thời gian trước một đám cây non Ba Hoắc đặt đã mang tới, lúc này quản gia đang sai người trồng cây ở vườn hoa, ba Hoắc nghĩ còn một lúc mới ăn cơm trưa nên đi ra vườn hoa xem trồng cây.


Kết quả ông vừa sờ vào cây đã nghe được Diệp Nhạc Dao liên tiếp nói hai câu tiếng lòng.

Hoắc Trạch dẫn người về rồi à?

Còn là gián điệp?

Sao lại thế này?

Ba Hoắc bỏ cây sang một bên, bước chân như bay đi về phòng khách.

Mẹ Hoắc lúc này đang trong bếp, trước hai ngày Diệp Nhạc Dao ghi hình chương trình không ăn lẩu thì là ăn nướng, mẹ Hoắc định hôm nay tự mình xuống bếp nấu canh dưỡng dạ dày cho Diệp Nhạc Dao cùng Hoắc Yến.

Bà vừa mới bỏ nguyên liệu nấu ăn vào nồi, đã nghe được tiếng lòng Diệp Nhạc Dao truyền đến.

Mẹ Hoắc thậm chí quên cả cởi tạp dề đã vội vàng đi ra.

Thằng ba ngốc lại bị lừa sao?

Hoắc Yến vốn còn đang lề mề trên lầu, nghe được lời này thì nhanh nhẹn thay quần áo chuẩn bị xuống lầu.

Mà nhân vật chính trong câu chuyện lần này Hoắc Trạch, lúc này đang đứng ở huyền quan, vẻ mặt ngạc nhiên.

Cái gì gián điệp cơ?

Diệp Nhạc Dao có nhầm lẫn không?

Đây là đội viên mới sắp vào đội của hắn, sao có thể là gián điệp chứ?

Diệp Nhạc Dao đi đến phòng khách, vừa lúc thấy ba Hoắc mẹ Hoắc cũng đi tới.

Ba Hoắc mẹ Hoắc liếc nhau, mẹ Hoắc dẫn đầu nhìn về phía Hoắc Trạch cùng thiếu niên phía sau hắn, cười với hai người: “Mang bạn về rồi à? Ngơ ra đấy làm gì, vào nhà đi.”

Hoắc Trạch lúc này mới miễn cưỡng hồi hồn, nhìn ba Hoắc mẹ Hoắc, lại liếc Diệp Nhạc Dao.

Không thể hoảng.

Hiện tại còn không biết đầu cua tai nheo ra sao, hắn tuyệt đối không thể hoảng.

Vì thế Hoắc Trạch nhanh chóng nở nụ cười,  mau treo lên một nụ cười, giới thiệu cho ba Hoắc mẹ Hoắc: “Cậu ấy là Lý Trì, là đồng đội mới của con.”

Lý Trì cười với ba Hoắc mẹ Hoắc, coi như chào hỏi, sau đó nói với Hoắc Trạch: “Dù sao tôi cũng không vội, không thì để ngày mai bàn lại hợp đồng đi, tôi không quấy rầy gia đình nữa ……”

Trong nháy mắt nhận ra Lý Trì, Diệp Nhạc Dao cũng đã nhớ lại phần cốt truyện này.

【 Còn may, còn may, xem ra anh ba còn chưa ngu đến độ ký ngay hợp đồng, còn biết trước đem người mang về nhìn một cái, không được, mình phải nghĩ cách nhắc nhở ông ý, tuyệt đối không thể ký hợp đồng! 】

Hoắc Trạch: “……”

Trên thực tế, hợp đồng đang cất trong cặp, hôm nay hắn gặp Lý Trì đúng là vì chuyện ký hợp đồng.

Chẳng qua ở ký hợp đồng phía trước, Hoắc Trạch phát hiện chính mình chiến đội con dấu dừng ở trong nhà, cho nên lúc này mới trở về lấy.

Ba Hoắc mẹ Hoắc hiểu biết Hoắc Trạch biết bao?

Nhìn mặt hắn là biết rồi.

Nhưng còn may là chưa ký hợp đồng, chỉ cần hợp đồng chưa ký thì dễ làm hơn.

Trước đó, bọn họ vẫn phải làm rõ ràng vì sao Hoắc Trạch lại muốn ký hợp đồng với một gián điệp.

Không biết điều tra bối cảnh chút sao?!

Vì thế mẹ Hoắc cười mở miệng nói: “Có cái gì mà quấy rầy? Lý Trì đúng không? Mau vào ngồi, ở trong nhà cũng bàn chuyện được mà.”

Ba Hoắc nói theo: “Đúng vậy, trong nhà có thư phòng, cũng sắp đến giờ cơm rồi, hai đứa cơm nước xong lại từ từ nói chuyện, vào ngồi trước đi.”

Người lớn đã mở miệng giữ lại, lại từ chối thì có vẻ không quá lễ phép.

Lý Trì đứng ở tại chỗ tự hỏi một lát, liền gật đầu: “Vâng vậy phiền gia đình quá.”

Hoắc Yến lúc này cũng xuống lầu, tầm mắt đảo qua trên người Lý Trì, nhận ra cậu ta.

Hoắc Yến cũng không quá hiểu biết giới esports, nhưng vì Hoắc Trạch nên thỉnh htoarng hắn cũng xem thi đấu, hơn nữa trận chung kết trước đó không lâu Hoắc Yến mới vừa gặp qua Lý Trì, cho nên còn hơi có ấn tượng với cậu ta.

Cho nên Hoắc Yến lại càng khó hiểu.

Lý Trì có lý do gì đến chiến đội Hoắc Trạch làm gián điệp chứ?

Hoắc Trạch cũng không rõ.

Năm nay chiến đội MH của Lý Trì, tuy rằng mùa giải này không đoạt quán quân, nhưng cũng là chiến đội á quân. Lý Trì là tuyển thủ vàng của MH, vẫn luôn là đội viên trung tâm.

Đồng thời MH là chiến đội lâu đời, nội tình rất sâu, hệ thống chiến thuật cũng hoàn thiện hơn chiến đội Hoắc Trạch nhiều.

Theo lý thuyết, một chiến đội có hệ thống quản lý hoàn thiện ưu tú như vậy căn bản không cần phải tự chém tay mà đưa đội viên trung tâm nhất của chiến đội tới chỗ bọn họ, chỉ vì thăm dò chiến thuật.

Cho nên liệu có hiểu lầm gì hay không?

Lý Trì hiện tại cũng chỉ khoảng hai mươi tuổi, đúng là tuổi vàng của tuyển thủ chuyên nghiệp.

Hoàn toàn không cần phải tự hủy tương lai!

Hoắc Yến Hoắc Trạch khó hiểu, Ba Hoắc mẹ Hoắc lại càng không hiểu ra sao.

Lý Trì dù sao cũng là khách, hiện tại còn chưa rõ ràng, bọn họ cũng không thể bỏ khách một bên không tiếp, lại gọi người vào uống trà, mới bắt đầu lân la gạ chuyện.

Thừa dịp ba Hoắc mẹ Hoắc đang đãi khách, Diệp Nhạc Dao đã mở bản ghi nhớ, đọc lại cốt truyện một lần, xem xong, Diệp Nhạc Dao nhíu mày lại.

Hoắc Trạch ngồi đối diện Diệp Nhạc Dao, thấy thế thì nhột nhạt.

Không phải chứ, chẳng lẽ thật sự chỉ vì thua một lần mà MH phải đưa gián điệp tới sao?

Còn đem tuyển thủ vàng tới nữa chứ?

Điên rồi à?!

Đúng vào lúc này, Diệp Nhạc Dao rốt cuộc mở miệng:

【 Thì ra là thế, cho nên Lý Trì bị người ta nắm được nhược điểm trong tay! 】

【 Đã bải mà, đãi ngộ của Lý Trì ở MH cũng không kém, tuy rằng hợp đồng đúng là đến hạn, nhưng chỉ cần cậu ta muốn gia hạn, MH sao có thể không đồng ý? 】

【 THì ra là bị uy hiếp, nhưng mà nhược điểm này……】

Diệp Nhạc Dao thở dài.

Ba Hoắc mẹ Hoắc liếc nhau.

Nhược điểm gì?

Hoắc Trạch cũng thoáng ngồi thẳng thân mình.

Nhược điểm?

Chỉ cần không phải lỗi nghiêm trọng như dản xếp tỷ số thì chắc là không có vấn đề gì đi?

Hắn còn chưa nghĩ xong, đã nghe được tiếng lòng Diệp Nhạc Dao tiếp tục truyền đến ——

【 Chậc chậc chậc, Lý Trì này thật to gan, lại dám dàn xếp tỷ số! 】

Tim Hoắc Trạch chợt chìm xuống đáy biển.

Không phải chứ?!

Thật đúng là dàn xếp tỷ số sao?!

Khi nào vậy?

Không phải là trận chung kết cùng bọn họ đấy chứ?

Nhưng MH vì sao lại cố ý thua, sau đó lại đưa tuyển thủ vàng tới câu lạc bộ của họ?

Hoắc Trạch khiếp sợ, nghĩ không ra.

Hoắc Yến cũng khiếp sợ.

Nếu dàn xếp tỷ số mà bị khui ra, Lý Trì vô cùng có khả năng sẽ bị phía chính phủ cấm thi đấu.

Thậm chí thời hạn sẽ không ngắn, bình thường là từ nửa năm đến một năm, nếu sự tình nghiêm trọng thì có khi mất hai năm.

Đừng nói một năm, chỉ cần nửa năm không có thi đấu, trạng thái của tuyển thủ cũng không được như trước.

Đối với tuyển thủ chuyên nghiệp thì thời kỳ vàng chỉ có mấy năm vậy thôi.

Hơn nữa quan trọng hơn là, chuyện này một khi bị phơi ra, các câu lạc bộ khác cũng không dám ký hợp đồng với Lý Trì.

Rốt cuộc thì câu lạc bộ nào cũng sẽ không yên tâm dùng một người trước đó đã bán đứng câu lạc bộ vì lợi ích, ai có thể bảo đảm về sau sẽ không tiếp diễn lần hai?

Chỉ cần chuyện này bị đưa ra ánh sáng, kiếp sống chức nghiệp của Lý Trì coi như hết.

Vậy còn chuyện Lý Trì không muốn tiếp tục gia hạn hợp đồng với MH lại là sao?

Chẳng lẽ Lý Trì là cảm thấy MH rốt cuộc cũng bồi dưỡng cậu ta nên không thể ở lại tiếp tục tai họa MH, cho nên tới tai họa câu lạc bộ của Hoắc Trạch sao?

Hoắc Yến đột nhiên thấy buồn cười.

Khó trách gần đây mình càng nhìn Hoắc Trạch, càng thấy hắn lớn lên trông khá giống kẻ coi tiền như rác.

Mẹ Hoắc cũng không nhịn được nhìn Hoắc Trạch một cái.

Aiz.

Xem ra đường sự nghiệp năm nay của Hoắc Trạch không suôn sẻ lắm.

Diệp Nhạc Dao đã đọc xong cốt truyện, trong này không đề cập tới Lý Trì dàn xếp tỷ số lúc nào, lại bị ai bắt được nhược điểm, cậu lướt thêm cũng không tìm được chi tiết nào liên quan, bèn cất di động đi.

【 Phải nghĩ cách nhắc nhở anh ba đừng ký hợp đồng……】

Nghĩ, Diệp Nhạc Dao lại dừng mắt ở trên người Lý Trì.

Ba Hoắc còn đang nói chuyện phiếm với Lý Trì.

Không biết có phải vì tính cách hay không mà Lý Trì không nói nhiều, vẻ mặt cũng khá lạnh nhạt. Ba Hoắc nói chuyện thì phần lớn cậu ta chỉ ứng một tiếng, đôi khi thậm chí chỉ gật đầu hay lắc đầu.

【 Ừ, thoạt nhìn Lý Trì còn rất nhàn nhã, không biết là thật không vội hay là giả không vội. 】

Hoắc Yến cũng đi nhìn Lý Trì, mày hơi nhếch.

Lý Trì tuy không thay đổi vẻ mặt, nhưng phỏng chừng kiên nhẫn cũng sắp hao hết.

Quả nhiên, lại sau một lần ba Hoắc kết thúc đề tài.

Lý Trì rốt cuộc nhịn không được, hơi nghiêng đầu nhìn Hoắc Trạch, chủ động mở miệng hỏi: “Hoắc đội, anh lấy được con dấu chưa? Chúng ta có thể ký hợp đồng rồi chứ?”

Diệp Nhạc Dao tức khắc liền nóng nảy:

【 Không được, anh ba tuyệt đối không thể ký hợp đồng với cậu ta được! 】

【 A a a, phải nghxi cách gì để không cho anh ba ký hợp đồng với Lý Trì đây? 】

Diệp Nhạc Dao rất là sốt ruột.

lỗ tai cả nhà Hoắc gia cũng rất là đau.

Hoắc Yến thật sự không nhịn được nhìn Diệp Nhạc Dao.

Đừng nóng vội!

Anh ba mày tuy là thằng ngốc, nhưng giờ nó đã biết mục đích thật của Lý Trì, nhất định sẽ không ký hợp đồng với Lý Trì nữa.

Chỉ tiếc, Diệp Nhạc Dao không nghe được tiếng lòng Hoắc Yến, cậu còn đang hò hét ở trong lòng.

Mà Hoắc Trạch nghe tiếng hò hét chói tai, rốt cuộc hồi hồn.

Mất đi một tuyển thủ có thực lực như vậy đúng là rất đau lòng, nhưng Diệp Nhạc Dao thật là ồn ào!

Hắn đang muốn che lỗ tai.

Hoắc Trạch cố nén lỗ tai không khoẻ, quay đầu nhìn Lý Trì.

Lý Trì là đêm qua đột nhiên liên hệ người phụ trách câu lạc bộ họ.

Nghe nói Lý Trì cố ý muốn gia nhập câu lạc bộ bọn họ, Hoắc Trạch sướng rơn, phải biết rằng Lý Trì chính là lá bài tẩy của MH, thực lực của cậu ta rõ như ban ngày!

Nếu có thể để Lý Trì gia nhập câu lạc bộ bọn họ, thực lực tổng thể của câu lạc bộ nhất định sẽ tăng mạnh.

Cho nên Hoắc Trạch không hề nghĩ ngợi, ngay đêm qua đã nói phải về tự gặp mặt Lý Trì, vì thế người một nhà đi theo hắn vội chạy từ nơi ghi hình về tới nội thành.

Cả đêm qua Hoắc Trạch đều bàn bạc chi tiết hợp đồng với Lý Trì, sợ Lý Trì sẽ đột nhiên đổi ý, cũng sợ Lý Trì sẽ bị các câu lạc bộ khác đón đầu, cho nên mặc dù Lý Trì đề xuất tiền lương hơi cao, nhưng Hoắc Trạch vẫn chậc lưỡi đồng ý.

Mất cả đêm xác định chi tiết hợp đồng, Hoắc Trạch còn sợ Lý Trì đổi ý, sáng sớm hôm đã hẹn người ra ký hợp đồng.

Không nghĩ tới Lý Trì thế rất hợp tác, Hoắc Trạch vừa gọi đã đến.

Lúc ấy Hoắc Trạch còn tưởng rằng là Lý Trì cũng chân thành muốn gia nhập câu lạc bộ của mình, nên mới đồng ý ký hợp đồng nhanh như vậy.

Kết quả không nghĩ tới, đây lại là cái bẫy đặt ra cho câu lạc bộ nahf mình.

Có khi không chỉ mình sợ Lý Trì chạy, Lý Trì cũng sợ mình không ký hợp đồng ấy chứ?

Nghĩ đến đây, trong mắt Hoắc Trạch hiện lên vẻ tức giận.

Mẹ nó, dám chơi ông à!

Tiền lương trên trời chỉ là việc nhỏ, cho dù bị lừa thật, Hoắc Trạch cũng có thể tiếp thu.

Nhưng hắn không tiếp thu được đội viên của mình dàn xếp tỷ số, làm nỗ lực của các đội viên khác chảy về biển đông!

Tuy còn không rõ ràng lắm rốt cuộc là ai phái Lý Trì tới, nhưng đã không quan trọng.

Dù sao hiện tại Hoắc Trạch sẽ không ký hợp đồng với Lý Trì nữa, hắn cũng sẽ tra rõ chuyện này.

Hoắc Trạch hơi hít vào một hơi, nhanh chóng sửa sang lại vẻ mặt mình, cười nói: “Con dấu ở trong phòng, chuyện ký hợp đồng cũng không nóng nảy, chúng ta ăn cơm trước đi.”

Vừa lúc quản gia cũng đi tới, báo cho bọn họ cơm trưa đã làm xong.

Diệp Nhạc Dao nghe được Hoắc Trạch nói thế mới hơi nhẹ nhàng thở ra.

【 Thôi được rồi, xem ra anh ba mình cũng không ngốc đến độ ký hợp đồng ngay, nếu không nhất định mình sẽ xông lên cướp lấy hợp đồng của ông ý! 】

Hoắc Trạch: “……”

Hắn rốt cuộc ngốc đến mức nào!

Diệp Nhạc Dao em đừng có mà dán nhãn lên người anh được không hả!

Còn nữa em định xông lên cướp hợp đồng thì không ngốc sao?

Hoắc Yến thì buồn cười, thiếu chút nữa đã không nhịn được baatcj cười ra tiếng.

Xác thật cũng nên để Hoắc Trạch thể nghiệm cảm nhận của mình một chút.

Ba Hoắc vội mở miệng: “Đúng vậy, hợp đồng chờ lát nữa ký, ăn cơm trước đi.”

Lý Trì hơi nhíu mày, nghiêng đầu nhìn Hoắc Trạch, xác định không có gì dị thường, mới hơi nhẹ nhàng thở ra.

Lý Trì rất cẩn thận, chỉ liếc Hoắc Trạch một cái rồi thôi, nhưng Diệp Nhạc Dao vẫn luôn quan sát lại chú ý tới.

Diệp Nhạc Dao cong khóe miệng:

【 Xem ra Lý Trì khá sốt ruột. 】

Hoắc Trạch bảo Lý Trì ngồi xuống, khóe miệng cong lên.

Nếu Lý Trì sốt ruột, vậy hắn lại càng không thể sốt ruột.

Hoắc Trạch hiện tại không tính toán ngửa bài với Lý Trì, ba Hoắc mẹ Hoắc cũng nhìn ra ý tưởng của hắn, cho nên vẫn nhiệt tình với Lý Trì như trước.

Lý Trì không nhận thấy khác thường, ăn xong một bữa cơm với bọn họ.

Ăn xong, ba Hoắc đột nhiên mở miệng nói: “Vườn hoa chắc cũng sắp xếp xong rồi, mấy đứa có muốn đi xem không?”

Hoắc Trạch không chút suy nghĩ cười nói: “Được đấy, Lý Trì, cùng đi nhìn xem?”

Lý Trì nhíu mày.

Cậu ta tới Hoắc gia cũng không phải vì dạo vườn hoa nhà bọn họ.

Nhưng Hoắc Trạch đã chủ động mời, những người khác cũng đang nhìn lại đây.

Lý Trì mím môi.

Thật đúng là không tiện từ chối.

Vì thế Lý Trì chỉ có thể căng da đầu gật đầu đồng ý.

Diệp Nhạc Dao lúc này cũng nhận ra cái gì, nghiêng đầu liếc nhìn Hoắc Trạch.

【 Ê? Sao mình thấy có vẻ anh ba không vội ký hợp đồng nhỉ. 】

【 Chẳng lẽ anh ba ngốc đã nhận ra dị thường? 】

Hoắc Yến thật sự không nhịn được, bật cười.

Hoắc Trạch: “……”

Hoắc Trạch bước nhanh tiến lên, ôm lấy bả vai Diệp Nhạc Dao, cho cậu một cú khóa cổ.

Diệp Nhạc Dao trợn mắt: “Anh làm gì thế!”

Hoắc Trạch buông Diệp Nhạc Dao ra, nặng nề mà hừ một tiếng.

Diệp Nhạc Dao cạn lời, xoa cổ, nhíu mày nói thầm ở trong lòng:

【 Không nên chứ, anh ba đã lớn tuổi vậy rồi, chẳng nhẽ còn chưa hết trẻ chow sao? 】

Khóe miệng Hoắc Yến thiếu chút nữa là không nhịn được ngoác ra.

Hoắc Trạch tức giận đến buộc chặt khớp hàm.

Cái gì gọi là hắn đã lớn tuổi vậy rồi?

Hắn cũng chỉ lướn hơn Diệp Nhạc Dao hai tuổi!

Hoắc Trạch hít sâu một hơi, quyết định không so đo với Diệp Nhạc Dao, quay đầu đi nói chuyện với Lý Trì.

Ba Hoắc mới quy hoạch lại vườn hoa rất đẹp, nhưng hiện tại vẫn là giữa mùa hạ, cho nên đoàn người đi được một lúc thì lại về phòng.

Trở lại phòng khách, Hoắc Trạch cười hỏi Lý Trì: “Vừa rồi cậu cứ nhìn bể bơi suốt, có muốn đi bơi một lát không?”

Lý Trì nhíu mày, có vẻ kháng cự: “Không có, tôi chỉ nhìn vậy thôi ……”

Hoắc Trạch bèn kéo cậu ta đứng dậy: “Đi thôi, đừng khách sáo, vừa lúc tôi cũng đang thấy nóng, cùng đi bơi lội lại thảo luận chi tiết hợp đồng?”

Nhắc tới hợp đồng, Lý Trì rõ là đổi sắc mặt, cậu ta ngẩng đầu nhìn Hoắc Trạch, trong lòng đột nhiên buồn bực nói không nên lời.

Rõ ràng đêm qua hai người đã bàn xong hợp đồng, hiện tại còn bàn gì nữa?

Chẳng lẽ là mình đòi lương cáo quá nên Hoắc Trạch đổi ý?

Không nên chứ.

Rõ ràng đêm qua Hoắc Trạch đã đồng ý rồi, còn vội vàng hẹn mình ra ký hợp đồng.

Lý Trì kỳ thật cũng muốn câu Hoắc Trạch, nhưng lại sợ già néo đứt dây, cho nên mới đồng ý sáng nay ký hợp đồng.

Nhưng không biết Hoắc Trạch định làm trò gì, đầu tiên là quên mang con dấu đòi về nhà lấy, về đến nhà lại không sốt ruột đi lấy con dấu ký hợp đồng, ngược lại nhàn nhã mời cậu ta ở lại ăn cơm trưa.

Hiện tại cơm trưa cũng ăn, vườn hoa cũng dạo, còn đòi dắt mình đi bơi ……

Qua lâu như vậy lại chẳng hề đề cập tới ký hợp đồng, không phải Lý Trì đa nghi, mà cậu ta thật sự cảm thấy Hoắc Trạch có lẽ đã đoán được gì.

Chẳng lẽ là Hoắc Trạch tra được nguyên nhân thật sự mình gia nhập câu lạc bộ rồi sao?

Lý Trì giật thót, lại nhanh chóng trấn định lại.

Không có khả năng.

Cố Tung đã đồng ý với mình, chỉ cần cậu ta gia nhập câu lạc bộ của Hoắc Trạch, trước khi mọi chuyện xong xuôi, anh ta sẽ không tung chuyện cậu ta dàn xếp tỷ số ra ngoài.

Vậy……

Chẳng nhẽ là Hoắc Trạch cảm thấy mình đòi lương quá cao?

Lý Trì tâm tư bách chuyển thiên hồi, nhưng người ngoài xem ra cũng chỉ mới ngắn ngủn vài giây.

Lý Trì hơi hít vào một hơi, đứng lên theo Hoắc Trạch, vừa đi ra ngoài vừa thử mở miệng hỏi: “Nhưng chúng ta không phải đã nói xong hợp đồng rồi  sao? Là có vấn đề gì à?”

Diệp Nhạc Dao khẳng định sẽ không bỏ qua cơ hội xem náo nhiệt tốt như vậy, vì thế bèn đi theo Hoắc Trạch: “Anh ba, em cũng đi!”

Hoắc Trạch không trả lời Lý Trì, mà buồn cười nhìn về phía Diệp Nhạc Dao: “Không phải em sợ bơi lội à?”

Diệp Nhạc Dao nói: “Em nghịch nước một lát thôi!”

Hoắc Trạch cười cười, lúc này mới quay đầu lại nói với Lý Trì: “Có vấn đề nhỏ……”

Hắn có vẻ như khó mở miệng, chờ đi xa một chút, Hoắc Trạch mới nói: “Về phần tiền lương, tôi nghĩ kỹ lại thì thấy hơi quá cao.”

Lương tuyển thủ chuyên nghiệp đều ở khoảng 3 tỷ 5, nhưng mức độ nổi tiếng, thực lực khác biệt thì tiền lương cố định cũng sẽ khác nhau.

Giống loại tuyển thủ thực lực, lại có chút danh tiếng như Lý Trì, lương cố định một năm bình thường đều là ít nhất chục tỷ, thêm tiền thưởng, tiền chia linh tinh, một năm cũng phải đến 10 14 tỷ.

Nhưng đêm qua Lý Trì mở miệng đòi lương cố định một năm là 14 tỷ.

Mức lương này không phải cao bình thường.

Nhưng vì có thể ký được Lý Trì, tối hôm qua Hoắc Trạch không thèm chớp mắt đã đồng ý.

Hoắc Trạch lúc ấy nghĩ là, chỉ cần Lý Trì có thể dẫn đội đánh được thành tích cao, lương cao một chút cũng được, rốt cuộc một tuyển thủ ưu tú như vậy rất hiếm có, một khi bỏ lỡ không biết kiếm đâu ra người thứ hai.

Nhưng giwof xem ra, còn không bằng bỏ lỡ cho xong.

Hoắc Trạch nói xong, liền nghiêng đầu nhìn về phía Lý Trì.

Quả nhiên, Lý Trì lập tức đổi sắc mặt.

Lý Trì nhăn mày lại, trong mắt có vẻ tức giận, nhưng nhanh chóng bị đè xuống: “Nhưng tối hôm qua không phải chúng ta đã nói xong rồi sao? Hoắc đội lúc ấy cũng đồng ý còn gì.”

Diệp Nhạc Dao thu lại tầm mắt, khóe miệng cong lên.

【 Hửm? Lý Trì còn đòi lương cao nữa sao? 】

【Nếu không thể đồng ý giá cả, vậy hợp đồng không phải là toang? 】

Diệp Nhạc Dao nghĩ đến đây, nháy mắt yên lòng.

【 Wao, xem ra anh ba đã bắt đầu mọc não, vậy mình an tâm rồi! 】

Hoắc Trạch: “……”

Mày mới bắt đầu mọc não ấy!

Hoắc Trạch nhịn không thèm nhìn Diệp Nhạc Dao, cười nói với Lý Trì: “Cậu cũng biết, câu lạc bộ chúng tôi còn mới. Tuy rằng mùa giải trước may mắn được một cúp quán quân, có rất nhiều nhà đầu tư tìm tới cửa, nhưng câu lạc bộ còn phải nuôi một đống người, chúng tôi cũng đang thiếu mấy người phân tích chiến thuật nữa, cho nên kinh phí hơi không đủ.”

“Việc này cũng trách tôi, đêm qua không nhớ tới, mới đồng ý ngay và luôn, ngại quá cho nên mới muốn bàn lại với cậu một chút.” Hoắc Trạch nói xong liền nhìn Lý Trì.

Lúc này sắc mặt Lý Trì đã có vẻ khó coi.

Ba người đi tới bên cạnh bể bơi.

Diệp Nhạc Dao không định xuống nước nên đi thẳng tới ghế dài nằm xuống.

Hoắc Trạch nói với Lý Trì: “Trong phòng có áo tắm, đi thay không?”

Lý Trì sầm mặt không trả lời.

Hoắc Trạch nhướng mày, chuẩn bị đi thay áo tắm trước.

Đúng lúc này, Lý Trì đột nhiên mở miệng: “Hoắc đội, bởi vì rất thích bầu không khí bên đội anh, cũng khá kính ngưỡng anh, cho nên mới quyết định gia nhập câu lạc bộ.”

Hoắc Trạch khựng lại, quay đầu nhìn Lý Trì.

Lý Trì nói tiếp: “Anh cũng biết rõ, tin tôi giải ước với MH còn chưa thả ra, đây cũng là chuyện tôi đã thương lượng trước với bên MH. Một khi itn này lộ ra, sẽ không thiếu câu lạc bộ liên hệ với tôi, sự lựa chọn của tôi cũng nhiều hơn.”

Diệp Nhạc Dao nghe đến đó đôi mắt đều mở to.

【Wao, bắt đầu uy hiếp rồi à? 】

Diệp Nhạc Dao lại vội nhìn Hoắc Trạch.

【 Anh ba! Anh đừng bị uy hiếp nhé! 】

【 Bỏ lỡ tuyển thủ ưu tú đúng là tiếc thật, nhưng loại người như Lý Trì thì không tiếc đây! Anh bỏ lỡ cậu ta nhưng nhất định sẽ gặp được con cá to hơn, chân mệnh thiên tử tốt hơn! 】

Hoắc Trạch: “……”

Có ai tới bịt mồm Diệp Nhạc Dao lại được không!

Rốt cuộc nó đang nói nhăng nói cuội cái gì thế? Làm ngắt mạch suy nghĩ của hắn luôn!

Hoắc Trạch quả thực đau đầu, cảm thấy vừa buồn cười vừa tức giận, trong lúc nhất thời cũng không nén được vẻ mặt.

Hắn vừa lúc đưa lưng về phía Lý Trì, không quay đầu lại.

Dáng vẻ này dừng trong mắt Lý Trì, liền thành Hoắc Trạch đang do dự.

Lý Trì thật sự không nhịn được hơi cong môi một chút.

Cậu ta biết mà, Hoắc Trạch sẽ thỏa hiệp.

Rốt cuộc thực lực của mình đặt ở đây, còn điểm yếu nhất của đội Hoắc Trạch cũng chính là ở vị trí Đi rừng.

Mùa giải mới sắp bắt đầu, trừ mình ra, Hoắc Trạch còn có thể đi đâu tìm được vị trí Đi rừng thích hợp hơn?

Cứ việc mình đề nghị mức lưỡng đúng là khá cao, nhưng cũng là cực chẳng đã.

Lý Trì không nghĩ tới chuyện tận mấy năm trước sẽ bị người lật lại, có nhược điểm này khiến cậu ta không thể nào an tâm.

Dù sao chuyện mình dàn xếp tỷ số sớm hay muộn sẽ bị tuôn ra, còn không bằng thừa dịp chuyện này chưa bị phanh phui, vớt một mẻ đậm.

Cho nên dù thế nào, Lý Trì đều sẽ không thoái nhượng.

Hoắc Trạch hoãn một hồi lâu, mới sửa sang lại vẻ mặt, quay đầu, mở miệng hỏi: “Nói cách khác, cậu còn để ý những câu lạc bộ khác phải không?”

Sự thật là, Lý Trì chỉ có thể gia nhập câu lạc bộ của Hoắc Trạch.

Nhưng Lý Trì vẫn trả lời: “Có, tôi chỉ ưu tiên lựa chọn câu lạc bộ bên anh mà thôi, nếu Hoắc đội không đồng ý phần tiền lương, có khi tôi sẽ chọn câu lạc bộ khác ……”

“Cũng được.”

Lý Trì khựng lại, sau đó đột nhiên ngẩng đầu, vô cùng khiếp sợ mà giương mắt nhìn Hoắc Trạch.

Từ từ, cậu ta vừa nghe được cái gì?

Diệp Nhạc Dao thì bật cười.

【 Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha, hay cho cậu “Cũng được”! 】

【 Tuyệt, xem ra anh ba đã thật sự tỉnh ngộ, mình có thể yên tâm rồi! 】

Hoắc Trạch nghe được Diệp Nhạc Dao cười cũng muốn cười theo, vốn muốn nhịn xuống, nhưng thật sự không nhịn được, khóe miệng cứ cong lên bèn không thèm che giấu nữa.

Nhìn Lý Trì trước mặt, Hoắc Trạch cười ấm áp như gió xuân: “Nếu cậu có lựa chọn tốt hơn tôi cũng không ép. Dù sao cũng là lựa chọn hai chiều mà, mọi người đều không cần thiết phải thắt cổ chết trên một thân cây.”

Lý Trì: “……”

Đậu má lựa chọn hai chiều!

Hoắc Trạch còn có lựa chọn khác, chứ cậu ta không hề được chọn!

Leave a comment

Tui là Miêu Nhi

Mừng các bồ đến blog của tui đọc truyện nhe.

Tui chúa lười nhưng sẽ cố gắng lấp hố~ing

https://www.facebook.com/Mi%C3%AAu-Nhi-Woshiyizhimiaowp-483096541899096/